22/08/2017 10:38:00 AM
| Đăng bởi:
764 lượt xem.
Nhiều năm trở lại đây, chúng ta đều coi Tháng 7 âm lịch là mùa Vu Lan báo hiếu, đáp ân cha mẹ. Đây là một phong tục xuất phát từ đạo Phật, nhưng tính chất cao đẹp của phong tục này phù hợp với truyền thống của dân tộc ta từ xưa đến nay, vì việc nhớ ơn, báo hiếu là một truyền thống tốt đẹp không chỉ của những người Phật tử mà còn là của chung toàn thể dân tộc Việt Nam.
Ảnh: ĐỨC LỢI
Người Việt Nam, dù thuộc truyền thống tôn giáo nào hay không, thì đều xem việc thờ cúng ông bà tổ tiên là một nghĩa cử cần thiết để thể hiện lòng hiếu thảo. Để hiểu rõ hơn về phong tục cao đẹp này, xin gửi tới quý bạn đọc bài viết: "Cảm nhận về Lễ Vu Lan".
“Trung nguyên ngày hội vọng Vu Lan
Bến giác chiều thu sóng đạo ngàn
Những ai là kẻ mang ơn nặng
Đều vận lòng thành đón Vu Lan”
Từ ngàn xưa mỗi năm cứ đến tháng 7 âm lịch là các phật tử đón lễ Vu Lan, báo ân cha mẹ. Ngày nay, Vu Lan không còn là lễ hội riêng của phật tử, mà đã trở thành nét đẹp trong đạo lý hiếu nghĩa để tưởng nhớ, tri ân công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ. Khi cài một bông hồng lên ngực, gần nơi trái tim, có lẽ mỗi người mới cảm nhận rõ: Cha mẹ đã san sẻ một phần máu thịt để tạo nên hình hài của chúng ta, tình yêu thương của cha mẹ đối với con không có gì trên cõi đời này có thể so sánh được. Mỗi người chỉ có một gia đình, và báo hiếu cha mẹ chính là nghĩa vụ cao quý, thiêng liêng nhất.
Hôm nay về đây, xin cho con được quỳ bên chân mẹ, đôi chân đã một đời lặn lội vì con xuôi ngược, đã lê la trên vạn dặm quan san. Xin cho con được một lần hôn lên đôi tay mẹ - đôi tay đã chai sần theo nắng gió, nhưng vẫn dắt dìu con đi về phía tương lai. Kính lạy mẹ, con đã quá thờ ơ trước ơn nghĩa sinh thành, người suốt đời lo cho con tất cả, vậy mà chưa một lần nào con nghĩ tưởng để báo ân, giờ đây con muốn đáp đền nhưng con biết không bao giờ đáp đặng, dù phải biết suốt đời này con báo ơn mẹ.
“Mỗi độ rừng thiền bừng hoa giác
Mưa trên xác phượng báo mùa thu
Vu Lan thắng hội hoa hồng thắm
Thâm ân nguồn cội nhớ không nguôi”
“Ơn cha lành cao như núi Thái
Đức mẹ hiền sâu tựa biển khơi
Dù cho dâng trọn cuộc đời
Cũng không trả hết ơn người sanh ta”
Sưu tầm